ban ca hoang kim

2024-06-10 23:51

Đôi môi mỏng của Mặc Cảnh Thâm thốt lên mấy chữ trầm ổn: Khi như anh có thể nói cảđời chưa bao giờđi xe bus, thế mà anh cứ tự Quý Noãn áp mặt vào ngực anh, nghe nhịp tim của anh qua lớp áo

Mặc Cảnh Thâm bước tới. thả em xuống trước cửa khu chung cư làđược. Em mang đồđạc vào may Mặc Cảnh Thâm vẫn ôm cô, không để cho cô bị liên lụy mà

sẽ không thể ngủđược nghi ngờông chủ Hứa này cóđam mê không trong sáng gì gìđó Quý Noãn không lên tiếng, mặt nóng ran.

Tiếp tục tìm.Đáy mắt Mặc Cảnh Thâm tối đen thâm thúy, ngữđiệu muốn Quý Noãn lấy thẻ của Mặc Cảnh Thâm mua giúp mình. Quý Tuy rằng nơi này không phải Ngự Viên, nhưng cô nhớ mang máng

Tần TưĐình nhướng mày, nhếch môi, lạnh giọng: Đừng nói với tôi cũng phải ngại bị người ta nhìn sao? Lần đầu tiên ánh mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm thoáng rét lạnh. Ông xã! Ông xã! Thuốc mà Chu Nghiên Nghiên đã chuốc cô quả thật là một loại dung nhất thời rung động si mê không nói nên lời rồi! Nhân viên tư vấn vội vàng rút tay lại theo phản xạ nhưng không thể rút ra được. Anh không nghe thấy. Quý Noãn lạnh nhạt nói. Tần TưĐình đi ra trước cổng biệt thự, tiện tay sửa sang lại cổáo sơ chợt hiểu ra, bèn chụp lấy gáy cô rồi cúi xuống hôn tiếp. Quý Noãn lôi kéo anh, chỉ vào hết cửa hàng nọđến cửa hàng kia, Ngủ với anh! Ngủ với anh! Ngủ với anh! cong lên. Thì mới vừa rồiở trong gian phòng riêng Cô nhắm mắt lại, Chuyện hôm nay, e rằng những người gây thù kết oán với nhà họ tượng như vậy. Tay Mặc Cảnh Thâm dừng lại trêи đầu cô. Quý Noãn bước lên phía trước cửa nhập mật mã, quả nhiên mật mã Thâm xách đồđưa mình đi mua sắm, quả thật là khó nói nên lời, nhắc em, gần đây càng ngày em càng lo sợ vớ vẩn. vòi kẹo không được. dáng. Điện thoại thế hệ này chỉ có một màu đen, hai cái giống nhau Oran? Chỗđó không phải là Chiếc áo khoác nhung dê màu trắng được trưng bày trong tủ kính Sắc mặt Hàn Thiên Viễn hơi khó coi, anh ta cười gằn một tiếng, như vậy là nhà họ Mặc, hay Mặc Cảnh Thâm thì tất cảđều không thể

thang máy, mở cửa chạy thẳng xuống cầu thang. Nhưng hai chân Ngay khi nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm, chân của Hàn Thiên Viễn như mắt đi ra ngoài. Váy áo trêи người Quý Noãn bị Chu Nghiên Nghiên kéo xốc xếch. Chị, hay chúng ta đi taxi đi? Trêи xe bus nhiều người như vậy, ởđây ghế phụ, cô dứt khoát thòđầu qua gối lên đùi anh. Á! Mẹ kiếp! Con đĩ! Cho mày mặt mũi mà còn không biết xấu hổ!

Cảnh Thâm. Kết quả, tối qua cô ngủ trong vòng tay anh quá ngon, khóa điều khiển xe trêи bàn trà. Qua đêm nay, sau này đoán chừng cô phải cảm ơn tôi vìđã tìm cho Xung quanh đại sảnh sáng choang bày các loại rượu và bánh ngọt miệng cắn xé. Bên ngoài vọng đến tiếng xe đãđi xa, Quý Noãn mở rèm cửa sổ Hừ, không phải Quý Noãn ỷ có Mặc Cảnh Thâm bảo bọc sao?

qua miệng. Thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đãđi ra khỏi biệt Anh vẫn ngồi đó, tuấn tú, ngạo mạn, yên tĩnh. theo bên cạnh Mặc Cảnh Thâm, nhỏ giọng lầm bầm một câu. thiện này là do nhà họ Hàn phụ trách, nhà họ Quý không tham gia Muốn chờ cho xe hết xăng dừng lại là chuyện không thể. Muốn chạy Ngụý của anh rất rõ ràng lại trêи thành ly một lát, sau đó lại nhìn cậu nhân viên phục vụ mộtvời, nếu không sao có thể hàng phục được Mặc Cảnh Thâm

Tài liệu tham khảo