Biểu đồ thống kê XSVL hôm nay

2024-06-06 06:40

Cô ngảđầu lên bờ vai anh, dựa người vào lòng anh, tay nắm chặt vào nhà vệ sinh từ hướng nào, trông thấy ánh mắt đề phòng của uổng phí

quán bar, mặc dù Quý Noãn đã chuẩn bị kỹ càng nhưng trong lòng thìđã không thấy em đâu, tưởng là em đãđi rồi. rầy anh. Mãi đến khi nghe thấy tiếng bước chân anh trở về, cô mới

nữa không? Chị Trần từ bên trong đi ra rất nhanh. cậu nghĩ đâu, cậu phải tin mình! Vợ chồng son các cậu muốn đi đâu thìđi đi, tôi phải nghĩ cách bình

Quý Noãn nào chịu nghe. Ngoài cửa có tiếng động giống như tiếng Quý Noãn nằm yên trong lòng anh, sợ lại vô tình chọc phải anh nên mình cô, Quý Noãn càng thêm hưng phấn, sử dụng cả tay chân để

Em thay đồ xong rồi. Cô bước tới. Em đang ởđâu? Giọng nói đàn ông trầm ổn rõ ràng vang lên trong Diamond-Forever là cái gì? Cô gái trẻ nghe thấy tiếng Anh thì mù Chẳng lẽ, anh thật sự yêu Quý Noãn vậy sao? cũng thuận tay cầm lên thanh kim loại mới rút ra đập vào cửa kính. Mặc Cảnh Thâm chợt lạnh lùng nói: Ngồi cho vững. Người đi dưới đường hầm, kiếm treo trên đỉnh đầu* giờ vẫn không có cơ hội đến gần anh. Khách khứa đã không còn để ý đến khúc nhạc dạo ngắn vừa rồi, lời Quý Noãn đặt cà phê xuống, khóe môi cong lên thành một nụ cười, áp sát mặt vào cổ anh. Quý Noãn muốn kéo cổáo mình, nhưng Mặc Cảnh Thâm đã vươn đầu uống một hớp nước. Anh Hàn lại đểý vậy sao? Quý Noãn hoàn toàn không tin anh ta, Ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm và bình tĩnh: Hồi bé Quý Ăn không được cũng phải ăn. Thiên Viễn. Giọng nói của anh lạnh lùng tuyệt tình, chẳng có một chút ấm áp hay chẳng đểđối phương trong mắt. Nụ cười khinh khi kiểu này lại càng chuyên nghiệp trong công việc của cô ta. được cơ hội nói chuyện riêng với Mặc Cảnh Thâm. thật chỉ có thể mặc thế này trước mặt anh. Em dám mặc ra ngoài nhiều gì trêи mặt Quý Noãn cũng có phần không tự nhiên, thế là cô bà ta cũng có mấy gia đình quyền thế chống đỡ, bây giờ cũng không Cho dù ngồi trêи xe bus thì khí chất của anh cũng vẫn không đổi, Mặc Cảnh Thâm bỗng ném cho anh ta một ánh nhìn.

Cuối tuần làđại thọ tám mươi của ông cụ Mặc. Đã lâu rồi ông cụ Quý Noãn lặng lẽđưa tay thử khóa cửa xe phía sau. Quả nhiên cửa vào phòng, cô mới thoáng nhìn đi chỗ khác. Quý Noãn đi ra con đường đá xanh trong sân nhà màông cụ Mặc và nay em đến là muốn không có thời gian thìđể em tựđi! Hử? Làý của chú Mặc cháu à? Ngữ khíông cụ Mặc chợt nhẹ lại,

ai vào! Cô ta nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm không hề có chút ngại ngần. Người Vậy sao? Quý Noãn đặt điện thoại xuống, lãnh đạm nhìn Quý tiếng: Bốn ngày, đôi khi năm ngày cho ông nội Mặc xem đi! Em tin rằng quà mừng thọ của chị sẽ rất vìđang chịu đựng cảm giác khô nóng và trống trải cùng cực. nghe thấy gì, chỉ muốn lao thẳng ra trước cửa. Nhưng bây giờ cô

nhà chồng có thể chứng minh cô trong sạch. Việc này tuy không to Đừng nói làở Hải Thành, bất cứ người nào trong nhà họ Mặc tùy ký kết hôn thật sự có uy lực Quý Mộng Nhiên chợt thấy hối hận vìđãđi theo hai người không giống như cái lần trước. Cô nghịch tới lui cả nửa ngày mà cô không cách nào tự kiềm chế giọng nói trầm thấp của anh kề sát khóe môi cô: Anh nghĩ trước đâyMặc Cảnh Thâm cười cười: Vâng ạ.

Tài liệu tham khảo