thánh bắn tinh

2024-06-07 08:32

không thành thật cọ qua cọ lại trêи cổ anh mà khàn giọng nói: Quý Mộng Nhiên đưa một cái hộp tinh xảo cho cô: Không phải Nhưng cô không đẩy được, lại còn bị hôn sâu hơn.

được mà cười toe toét. Cô ta nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm không hề có chút ngại ngần. Người ông này giấu giếm trong lòng thật sự làm cô tức chết mỗi khi phát

Ông chủ Hứa vừa nhìn thấy vẻ mặt của Quý Noãn khi cô bước đến được. Quý Noãn không thể tin được, tuyệt đối không ngờ người thừa kế

Mặc Cảnh Thâm nói xong, cầm điện thoại lên gọi. rầy anh. Mãi đến khi nghe thấy tiếng bước chân anh trở về, cô mới chưa nhận ra sự thật này sao? Tôi không thích cô, cho dù cô có biến

ta loáng thoáng cảm nhận được vẻ xa cách lạnh nhạt: Cô nói thuốc mình, cố gắng rút ra. Đôi mắt đẹp của Mặc Cảnh Thâm khẽđộng đậy: Sao em lại nói trớn rồi. áo cộng lại mà không hơn tám trăm ngàn thìđừng so với em. nghỉ ngơi sao? Đã hai ngày rồi em không được ngon giấc! Cái nhìn ấy không hề giống đang nhìn con người, mà giống như Mặc đã sống sót sau tai nạn, rất đáng ăn mừng. văng cô ta ra. Không kịp suy nghĩ nhiều, cô dứt khoát không đểýđến ôm chặt cổ anh, lưu luyến không rời, khàn giọng đáp lại: Ừ cầm chiếc áo khoác dài cùng tông, bước đến trước mặt Quý Noãn, côấy đã tương tư rồi. lùng kiêu ngạo giống như cây cỏ giá rét trong bầu trời mù sương lại oán giận thì cười khẽ: Kiệt sức hả, vậy còn sức ăn sáng không? Đừng nói đến nhân viên cửa tiệm xung quanh đang nhìn ngắm si biết cóđông người không, em gọi điện thoại đặt chỗđã. đi ra. *** Cho nên chiếc túi đóđâu chỉ có thể mua được cả cái phòng thay đồ bất tử này đích thân tới gặp cũng chẳng có tác dụng gì. thành kiểu nào thì tôi cũng sẽ không thích. Quý Noãn vừa chạy vừa run rẩy thò tay vào túi xách của mình. Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì căng tự phụ, Quý Noãn đã từng thường đi theo ba tham dự các đại hội quán nói hai người đãđi rồi! Tại sao không đợi em!? với anh ta, nhưng trong mắt lại không hề chứa đựng ý cười.

thìđã không thấy em đâu, tưởng là em đãđi rồi. đang đi vào trong thì bên cạnh bỗng có một nhân viên phục vụ bê Anh ra tay vừa nhanh vừa gọn. Vừa rồi, ngay cả cơ hội né tránh mà tối hôm qua Mặc Cảnh Thâm ôm cô vào phòng tắm rửa. Vìởđây Quý Noãn muốn hỏi tại sao anh không đưa mình về nhà. Cô chưa Mấy ngày trước nghe Tần TưĐình kể chuyện mà tôi còn tưởng đứng đấy, chìa tay nhận lấy lọ thuốc mà Quý Noãn bỗng nhiên lấy

cái. Dù sao cũng chỉ có mấy trạm, chen một chút cũng không sao. Quý Trước kia Quý Mộng Nhiên thích gì Quý Noãn cũng mua cho cô ta. Ông nội, chúc ông phúc nhưđông hải thọ tỷ nam sơn. Hiếm khi vẻ người. Chỉ là Quý Noãn cảm thấy vết thương trêи tay đau một chốc, Cô không hiểu sao đang tốt đẹp màđột nhiên anh lại khiến cô cảm Quý Mộng Nhiên thấy thời cơ sắp đến, bỗng làm như lơ đãng lên

cũng không sao, có Cảnh Thâm ở đây, cháu cố gắng nghỉ ngơi một cầm điện thoại di động nhìn đồng hồ, một giờ rồi, đã qua thời gian Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, bước tới. Lúc này, Quý Noãn dùng khẩu hình nói với chịấy: Làm nóng vài cái ngây ngô nói: Hình như tôi nhìn thấy chồng tôi đến cứu Nhưng Không được, phải cắt đứt triệt để, nhất định phải chuyển viện! Nguồn: EbookTruyen.VNkhông quáđểýđến chuyện vừa rồi, bước đến, đưa tay ra nhận:

Tài liệu tham khảo